Nhà thơ Nguyễn Hữu Quý tắm gió sen giữa cánh đồng xứ Việt
Thứ năm - 31/03/2022 03:268070
Nhà thơ Nguyễn Hữu Quý Sinh năm 1956. Quê quán: Quảng Bình. Nguyên Trường ban Thơ tạp chí Văn nghệ Quân đội. Đã xuất bản trên 20 đầu sách văn học thuộc các thể loại thơ, trường ca, truyện ngắn, bút ký tản văn, phê bình văn học Có nhiều giải thưởng của Bộ Quốc phòng, Hội Nhà văn Việt Nam, báo Văn nghệ, tạp chí Văn nghệ quân đội, Nhà xuất bản Kim Đồng, báo Người Hà Nội, tạp chí Cửa Việt…
Thotre.com xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của anh.
Sen & Em
Sen tìm ca dao để ở có mùi hương lục bát bốn mùa bùn vẫn thế, phía chiêm mùa sấp ngửa nuôi sen rồi, bồng bế nỗi nhớ sen.
Em lên chùa bẻ một cành trăng sao chẳng chịu khép lại tà lơi lả sen đang tỏa Phật nào mà thơm quá thơm như là tiếng mõ có vĩ thanh...
Đừng tưởng rách không che chở được lành cội nguồn đấy mấy nghìn năm áo vá sen tài hoa nồng nàn trên gỗ đá chẳng phải mọc từ lòng thợ chân quê?
Ai bốn phương một buổi tìm về tắm gió sen giữa cánh đồng xứ Việt ở đất khách khi trở về mới biết chẳng bao giờ có hai quê hương!
Tôi có sen để thương như có em để cần cù cấy gặt mai sau này dẫu chiều không có mặt vẫn còn sen trong mỗi ngọn gió lành...
Con nghĩ về mẹ
Mưa nắng chằm vào đời mẹ chiếc nón ca dao che chở những lở bồi con nghe khi cánh đồng trở dạ mấy lứa phù sa hon hỏn bên trời.
Con biết chứ ngổn ngang mây bão thắt ruột bốn phương, mẹ lưu một chốn về gieo cổ tích, nắng lên, hoa thành gạo gồng gánh núi non mộc miên đỏ dầm dề.
Là mẹ đấy, bao lần con rong ruổi vui xứ người quên đom đóm bay ra mẹ im lặng bậc thềm mòn ngồi đợi những bước chân lẫm chẫm thuở dưa cà...
Là mẹ đấy, chẳng hùng hồn diễn thuyết túi ba gang đựng cau chát, trầu cay ru bát ngát bằng nhấp nhô tiếng Việt bát ngát ngủ rồi mẹ buộc gió vào cây.
Là mẹ đấy, người đầu tiên nhức nhối khi chúng con lỡ mắc phải lỗi lầm nước mắt ướt vạt chiều mẹ gọi con lại về dụi mắt khói hoàng hôn.
Hạnh phúc ư, là lòng ta đầy mẹ trong cuộc đời vốn dĩ đã héo, tươi hạnh phúc ư, là sau bao dâu bể giữa quê nhà con cất tiếng “Mẹ ơi!”
Trả lời con gái về tình yêu
Tình yêu là gì hả bố? -Câu này mới khó làm sao Tình yêu là không phải cố Hai người đều thấy thanh cao!
Tình yêu là gì hả bố? -Câu này mới khó làm sao Tình yêu là nhiều thương nhớ Khi hai người phải xa nhau.
Tình yêu là gì hả bố? -Câu này mới khó làm sao Tình yêu là ai cũng sợ Khi làm một nửa khổ đau!
Tình yêu là gì hả bố? -Câu này mới khó làm sao Tình yêu là khi giông tố Lòng mình chẳng mấy chênh chao.
Tình yêu là gì hả bố? -Câu này mới khó làm sao Tình yêu là không hề cũ Cho dù tuổi tác đã cao...
Nghìn năm Mầu vẫn tốt tươi
Có duyên mới được Thị Mầu váy son một khoảnh, bí bầu một phen lên chùa chưa kịp lạy sen bão giông lúng liếng đã nhen sân rằm.
Kinh nào tụng chuyện trăm năm cho Mầu theo kịp áo khăn nâu sồng không là có, có là không sau mênh mông lại mênh mông cõi người!
Nghìn năm Mầu vẫn tốt tươi như chưa quỳ gối ở nơi đình làng luân hồi cái kiếp tình tang cho thôi khúc đận nhỡ nhàng ngày xưa.
Mầu là đủ, chẳng thiếu thừa biên lai ghi hết nắng mưa sự đời chiếu chèo ai đã mang phơi mà sao chẳng ráo khóc cười thế gian...
Ngày bấc xa nhau
Sao chúng mình xa nhau giữa ngày bấc buốt lạnh em đi về phương nắng anh một mình mùa đông
Anh một mình mùa đông mưa phùn bay bối rối rét thấy mình có lỗi ngập ngừng lời ru xa
Ngập ngừng lời ru xa như môi kề môi ấm đêm đi qua chầm chậm giấc mơ còn chưa tan
Giấc mơ còn chưa tan vỡ ồn ào phố xá một ngày về thật lạ cúc họa mi thầm thì…