Về vuốt mặt cánh đồng - Chùm thơ Nguyễn Thanh Hải

Thứ hai - 15/07/2013 13:05 5.083 0
Nhà thơ Lê Ái Siêm: Nguyễn Thanh Hải đưa người đọc vào cuộc hành trình của cái thực và cái ảo. Thực và ảo ấy cứ đan quyện vào nhau và tôn nhau lên để… ám ảnh người đọc. Trong không gian thẩm mỹ đa chiều, anh đã tạo được bức tranh đồng quê đầy âm vọng, đầy sự trong trẻo và hồn hậu - một bức tranh không chỉ đa sắc mà còn cả đa thanh, vừa lạ lại vừa quen, thẳm sâu mà lại gần gũi, đậm tính nhân văn.
Sinh năm 1970, hiện anh đang công tác tại Phòng Giáo dục huyện Cái Bè - tỉnh Tiền Giang. Anh đã cho ra đời tập thơ đầu tiên của mình “Cúi chiều nhặt sóng” và vừa đoạt giải Nhì và giải Khuyến khích cuộc thi thơ ĐBSCL lần V.  Thơ Trẻ trân trọng giới thiệu với bạn đọc chùm thơ mới của anh.



THỔN THỨC HỒN QUÊ
 
đội thúng nắng thúng gió mùa giáp hạt ra đồng
cầu vồng quảy nắng đòn gánh cong hai đầu chiều ráng đỏ
bầy dê con chụm đầu lao xao gặt cỏ
rớt chùm hoàng hôn mắc cỡ xếp lá ngậm ngùi.
 
tre trúc buông mình thả lá sông trôi
lục bình trổ nhánh nhớ đong đưa bờ sông tím
gió tung sóng ôm ngày mặc niệm
nắm bụi hòa tan hơi đất nỗi niềm.
 
thăm thẳm gió buồn chim cú gọi tên đêm
nhịp đập cánh đồng gió cào rách ngực
nhặt heo may tay cầm
hớp giọt sương quê.
 
trăng tươi cười. Khúc côn trùng nhen nhóm bờ đê
gò mã già nua ngọn đèn xanh đom đóm
cỏ nằm ru cốt nhục
cuống bàn tay
quờ quạng không trung.
 
vạc sành rát lời dỗ giấc dế giun
bờ ruộng bình yên mơ đêm dài mái ấm 
đất trời ngủ bấc choàng vai ngọt đậm
ngửa mặt nhìn thổn thức hồn quê.
 
8/02/2012
 
 
VỀ VUỐT MẶT CÁNH ĐỒNG
 
ta quảy gió 
hú tuổi thơ về vuốt mặt cánh đồng 
hoàng hôn bình yên nhắm mắt… 
 
ta đã nợ nần cây mắc cỡ 
cả đời rách rưới lá khoai lang 
tuyệt nhiên bờ kênh quê hương cất giữ giùm năm tháng 
ký ức đời người chấp chới xa xăm 
 
cầm tay dỗ tuổi lên năm
vớt tiếng cười rớt sông tím giòn mùa trái  nổ 
bông so đũa niêm yết ngày lệch gió
rụng nhúm tóc miểng vùa ta ngày ấy loanh quanh 
 
con đường mẹ về ngập lún nhọc nhằn 
ngắt ngang chiều vỡ đôi tiếng rền nhái bén 
cuối mùa rối ren cuộc hẹn
bông so đũa vẫn xòe trắng tay 
 
chuyến thời gian mặc cả tháng ngày 
ta nợ nần con đường làng rách nắng 
và lời thề cỏ may không lành lặn 
 
tháng năm lỗi lầm trả góp 
buồn vui thối lại nợ nần 
... thấm đẫm chiều nay lũ sâu rầy nằm im mưa sám hối 
 
ta quảy gió 
hú tuổi thơ về vuốt mặt cánh đồng 
hoàng hôn bình yên nhắm mắt… 
 
Chiều 28/4/2012
 

 
KHẾ TRỔ MỘT BÔNG
 
mẹ thắp mùa thu trước nỗi buồn tháng bảy
trước những lồng đom đóm đêm chưa kịp treo nhánh bần đã leo lét gió
con nhớ hồn nhiên xưa những em mưa phía nằm nhảy nhót nước
 
tháng bảy mùa thu hồi âm
con chèo bẻo nhảy chiếc giọng lùm tre gọi thời gian báo hiếu
cuộc cà dưa này mẹ đã quen rồi nắng lo mưa liệu
tắm táp gốc buồn xanh ngọn nhớ cứ trổ dài
 
rồi một ngày…
mẹ về xa vô biên
mùa cò trắng không kịp về gieo bụm đất
ngày rớt buồn
nỗi buồn tím bầm khế trổ một bông 
 
con đã từng xa những ngày nắng 
buội tần ô khô ráp trong cuộc vườn giấu lặng
nắng xé nhọc nhằn ném vào tay trắng
con nghe lời muộn mằn bầy mưa gõ thanh âm
 
mẹ cho con bình yên tiếng lá thổi đồng
ô cửa trở về mùa thu khất thực
đêm nay gió thổi nhiều trên những nhánh bần sông.
 
Chiều, 11/7/2012


 
SẦU ĐÂU ĐẮNG
 
không thể giữ tháng giêng cho người
chiều buồn xanh lên lá
 
những háo hức xếp xó về ngàn
những rôm rả chìm trôi lối cũ
ở lại sầu đâu
mẹ trồng lui niềm nỗi quanh nhà
 
mọc lên cụm nhớ mé quê
tay mẹ nắm gầy ngọn nắng
buồn vui trải ra sông
năm tháng gió
 
hoài thương loài cây mọc nỗi buồn như máu
đỏ nỗi niềm thầm kín
sầu đâu!
 
mẹ không là cây
mẹ của bầy con miên viễn 
chôn nhớ thương gầy cỗi lên mùa
 
chiều xa…
hồn tôi mọc lên những mùa sầu đâu đắng
 
25/02/2013

Tác giả: Nguyễn Thanh Hải

Tổng số điểm của bài viết là: 32 trong 11 đánh giá

Xếp hạng: 2.9 - 11 phiếu bầu

  Ý kiến bạn đọc

Cùng một tác giả

Xem tiếp 


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây