cơn đau dắt cha vịn nỗi nhớ nhà
ngón tay run run lần ngày sáng
vách tường ưỡn mình giễu cợt
bên ô cửa lũ thạch sùng chẳng hiểu chuyện chạy lăng xăng…
liều thuốc tăng dần cạn những bữa cơm non
cơn đau trùm lên cả giấc mơ thơm nụ cười thằng cháu nội
mầm nấm độc di căn ngũ tạng
giấu biệt tiếng dế góc vườn nhà cha vẫn thường nghe
ngồi xếp lại những trăn trở cho một cuộc hành trình
cha sợ tiếng chim trong trẻo quên rót bên góc ngày đứa con khuyết tật
thương vợ tuổi mòn nắng muộn
sớm chợ mưa chiều manh áo cộc mỏng manh
ngồi xếp lại những ngày dài gấp mấy lần đêm
cha nghe tuổi mình rơi vãi
23/9/2013