Kiến ngã bất vi vô dõng giả
Chữ cang thường một gánh trên vai
Cây mía cây tre còn có đốt
Thẳng ngay ngay thẳng huống chi người
Đất dạy thêm làm người hào phóng
Lòng người có lúc giống lòng ghe
Mấy mảnh ván thành nơi hành hiệp
Mưa sông buồn nhường chỗ kẻ sa cơ
Đêm nghe tiếng đờn ca tài tử
Góc đường hay ở bến sông kia
Bậu lạc lòng phút giây nào ai biết
Gửi tiếng đờn đi đón bậu quay về
Cặp Vĩnh Long ngoẹo sang hướng khác
Qua phà chạy ngược tới Cần Thơ
Có cầu nỡ nào quên bến cũ
Làm sao quên câu hát tiếng đàn mù!
Con cá nhúm rau vài bạn nhậu
Chuyện đời đâu đó kể cho nhau
Đẹp và buồn chia câu vọng cổ
Em ngọt ngào ta nhận đắng cay cho
Và trong đám đờn ca tài tử
Có kẻ ngồi im lặng dóng tai nghe
Quê nhà mút tận phương trời khác
Sầu cũng nguôi theo giọng xuống câu xề!
Ý kiến bạn đọc