sau lưng cha màu xanh đã ngã
 là đồng nghĩa với màu trắng tay người gom về ngập rỗng
 nỗi buồn đeo đĩa
 những cành cam lụp đụp
 chiều rơi trên nền lá vàng
 ai bắn vào trời cọng u du tuổi thơ còn đau vết sẹo
 để sau mùa riêng tiếng mẹ thở dài
 để khói trắng đêm cha dằn cơn ho mất ngủ
 để trang sách niềm tin anh lén giấu
 để lỡ mùa chị mượn chữ nghèo tiếc rẻ thời gian
 để trái tim ước ao ngày cũ
 chiều hoang mang khói
 sương
 hoang mang lời gió thổi
 rãnh đất cọ lòng bàn chân tạ lỗi
 xòe tay chai sạm giấc mơ
 hớt vài giọt chiều rơi
 ly mưa đầu mùa
 rưới một khoảng mát cho tâm hồn khuây khỏa
 để bắt đầu thâm canh những niềm vui kéo nhau xen vụ
 và tôi
 phía mùa cam bạc lá
 nhổ bụi u du chiều sẽ đứt bớt tâm tư…