Cho nỗi buồn xưa

Thứ hai - 15/07/2013 12:50
(Tặng những người mất ngủ)
Dại khờ ấp nỗi buồn xưa
nở ra con ốc lẳng lơ đa tình
oằn lưng cõng cái phận mình
chưa xong còn vác ảo hình trên vai
thẫn thờ con mắt chia hai
nửa đêm thắc thỏm ngày dài láo liên
Cho nỗi buồn xưa

                 *
Uống trăng con sáo say mèm
thênh thang sải cánh về miền hoang vu
tưởng rằng trời đẹp như ru
ngờ đâu đôi cánh cầm tù đôi chân
loanh quanh với nỗi phong trần
ủ ê thân xác còn vần vũ xoay
                  *
Uống sầu con kiến loay hoay
giữa đêm thức trắng giữa ngày ngủ mê
ngổn ngang trăm ngả…. đi, về?
trắng mưa bạc nắng dãi dề gió sương
bàn chân dẫm nát con đường
đã đi mòn gót mà dường như chưa.
 
(Đà Lạt, 05/2013)

Tác giả: Lê Hòa


 
 Tags: thơ lê hòa

Tổng số điểm của bài viết là: 67 trong 14 đánh giá

Xếp hạng: 4.8 - 14 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Cùng một tác giả

 

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bản quyền thuộc về @ Thơ Trẻ