Vườn xưa rụng trái cau hoa
Tuổi thơ ta nhặt mẹ ta têm trầu
Mẹ ta chân đất áo nâu
Miếng trầu cánh phượng là câu xa vời...
Gió Lào hất ngược nón cời
Nắng mưa một mảnh áo tơi phập phồng
Đồng xa, gánh nặng, lưng còng
Mẹ như một mảnh liềm cong cuối ngày
Ấm lòng một miếng trầu cay
Mượn vôi, mượn thuốc, mà say, mà nồng…
Chiều nay khói thẳng, hương cong
Trầu cau cúng mẹ, trên đồng sương sa
Cúi đầu trước những xưa xa
Lòng nghe rụng trái cau hoa năm nào…
Tác giả: Phạm Xuân Cần
Nguồn tin: Báo BRVT
Ý kiến bạn đọc