Ước hóa thành cánh vạc phiêu diêu
Lúc thèm quê có thể bay về đây đó
Chiều hăm ba nắng buồn cong ngõ
Khói bếp nhà ai vẫy ông Táo về trời
Cuối năm nhớ nhà… ông Táo về quê
Ta năm này nợ nần năm nữa…
Chiều phương xa gió bấc trườn qua cửa
Ngó nơi nào cũng phảng phất quê hương
Biết bây giờ quê mẹ ta thương
Con bấc cũ cựa mình thổi rạ rơm quẩn quanh về bên mẹ
Mẹ nhớ ta những ngày còn bé
Tết quê nghèo thương áo mới mẹ may
Lại một tờ lịch mỏng rơi tay
Chầm chậm nhé
ngày đi chầm chậm nhé
Sóng gió ơi! trả người trò dâu bể
Cho ta về… cúi đầu hôn tóc mẹ chiều xuân…
Tác giả: Nguyễn Thanh Hải
Ý kiến bạn đọc