lòng mơ, một dúm hoa vàng
mượt mềm từ độ thiên đàng quanh đây
tà rơi chùng phiến trời say
người qua kẻ lại đọa đầy vết nhau
cười đêm còn ánh bệt sầu
cười ta chín nhũn ngõ đau thật gần
hồn đêm nín thở vạn lần
ta kêu lời gió tần ngần mộ hoang.
Tác giả: Lê Miên Ca
Ý kiến bạn đọc