Con đường ấy vẫn cứ hoài nỗi nhớ
Sáng mưa nghiêng chiều trải nắng vàng
Hoa dại nở trắng mùa chờ đợi
Tiếng ai cười như gió reo hoan
Mơ khát vọng tuổi nào xanh thẳm
Lúa mơn man xa tít cánh đồng
Tiếng dế gọi vọng tên người buồn lẻ
Xa lắm rồi dế có biết không?
Ta khẽ chạm tim mình chật chội
Mùa đánh rơi những chiếc lá bàng
Con diều nhỏ đứt dây rồi bay mãi
Phía chân trời còn một mảng mây tan…
Tác giả: Nguyễn Đức Phú Thọ
Ý kiến bạn đọc