Ta về bến đợi thưởng trăng
 Ngờ đâu sóng vỗ nát tan mộng chìm
 Ruộng xanh … đẫm mắt mẹ nhìn
 Cha anh lụt cả trăm nghìn nỗi đau
 Ta về nghe đất trở sầu
 Từng cây lúa khóc đợi nhàu mùa sang
 Đồng thành biển cả. Buồn lan
 Tiếng bìm bịp réo lạc đàn. Nước dâng
 Ta về xóm cũ bâng khuâng
 Sông giờ oằn lũ bất cần đò đưa
 Áo hồng bay ngát bến xưa
 Em giờ trôi dạt đâu mùa gió giông?
 Ta về vác cát oặn lòng
 Hòa dân ngăn nước thở cùng mặt đê
 Trăng tròn trượt xuống tiếp hơi
 Gánh gồng gìn giữ màu trời quê hương.
Ý kiến bạn đọc