tôi khóc
giọt nước mắt nhỏ nhoi lặn xuống cánh đồng
váng đầy tiếng dế
tôi thì đâu thể
vực cánh đồng thoát vụ gian nan...
chỉ câu thơ xa lạ
níu nỗi buồn đi qua
bóng mẹ bóng tôi khập khiễng trong lời ru câu hát
ngả về nỗi đau
lặng lẽ...
gió thổi nát nhàu
con thuyền tôi quẩn tìm lối mòn ra biển
khát khao đâu gọi tên
gương mặt tôi hằn vết
tháng năm chảy mềm theo vết rạ chân chim
tôi ôm dáng mẹ ngỡ cánh đồng run rẩy
bạc phơ nỗi niềm...
Tác giả: Võ Mạnh Hảo
Ý kiến bạn đọc