Thương một đời phấn trắng bảng đen
Những bài học viết rồi lại xoá
Thầy cho chúng con nhiều hơn Thầy có
Bạc đầu lời giảng vẫn xanh!
Không ghi bia, không tạc tượng đồng
Chúng con tạc Thầy những viên phấn trắng
Những viên phấn viết mòn trên bảng
Vẫn tiếc mình không thể mòn hơn!
Tác giả: Võ Thị Kim Liên
Nguồn tin: trongnghia.info
Ý kiến bạn đọc