Những chàng trai bỏ làng lên phố
Khát cháy giấc mơ đổi đời
Nửa đêm giật mình
Câu “Nhất nghệ tinh...” vẫn còn đau.
Bàn tay người thợ tài hoa
Năm tháng lấm lem bùn đất
Không thể nặn nên những giấc mơ có thực
Mồ hôi rơi...
Mặn chát môi người
Vá víu một đời
Nguyên vẹn đam mê.
Những cụ già sống bằng kí ức
Nửa đêm trở dậy nhóm lửa lò
Ngày mai đất sẽ nở hoa
Hết đêm nắng lại chan hòa đấy thôi...
Tác giả: Trương Trọng Nghĩa
Ý kiến bạn đọc