Biết có ai hiểu sẻ nâu sắp làm tổ
Và gã sâu buồn đợi cánh bướm mang đi
Em sợi chỉ cột ta,
cúc áo ngực tung rồi
phong phanh gió hứng giọt trời xanh da trắng
ta như nụ hôn
thắp lửa hạ vén mùn rơm mồi lửa
rêu sửng sờ cháy bén li ti…
Em con sáo nghệ qua sông
dính tiếng hót phù sa trên đầu lưỡi
ta về cởi áo choàng xuân
hoa ngờ ngợ nở sợ mùa còn ghen bóng
nhịp cầu gò lưng vo sóng lăn tăn
Ta ôm em
em đừng qua sông con sáo vàng ngày nọ
đừng hót cây rơm tiếng hót láng giềng
đừng bỏ lũy tre tiếng chim chuyền ríu rít
đừng bỏ ta soi bóng dưới ao trời
Em hãy cùng ta hóa kiếp chuồn chuồn
đậu cọc tre giữa ao bèo thời tiết
lặng ngắm hoa súng hoa sen nhớ bùn nhớ ếch
hỏi con nhện nước đạp mặt trời cõng gió
có thấy mùa thu mày lúa rụng nơi nào…?
Cặp rô đồng vàng ướm bỏ đi sao…!
Tác giả: Nguyễn Thánh Ngã
Ý kiến bạn đọc