Nhện con đu người, làm xiếc trên không
Những mặt trời bằng tơ nằm im vì đói
Che nửa mặt người
Lũ nhện giăng cái chết trên đầu trẻ
Trưa
Héo vờ cánh hoa
Chuồn chuồn bay nghìn năm vẫn không lớn nổi
Bầy trẻ tập bơi theo màu nắng chậm
Cô gái ngủ vườn cam bóng đè
Tôi nghiêng người
Đẩy buổi trưa nhích dần về phía tây đại lộ
Giọt mồ hôi khô đi
Vệt bùn nào bật khóc
Em ngang qua thơm vẻ thị thành
Những ngôi nhà lợp mái bằng tiếng chim
Cất giữ mùa thu đã chết
Bọn trẻ mang gương mặt hồn nhiên và nhẫn nại
Ngoi lên từ niềm đau
Chỉ em mang buổi trưa về phương khác
Hương thị thành quẩn trong gió bụi
Tôi dài thêm chút nhớ…
Con rắn mối già không qua nổi giấc mơ.
Tác giả: Võ Mạnh Hảo
Nguồn tin: Tuyển tập ThoTre.Com
Ý kiến bạn đọc