Lúc rời nhiệm sở cũ

Thứ sáu - 19/11/2010 05:38 2.695 0

Minh họa: Duy Hải

Minh họa: Duy Hải
Thưa thầy con đi…
Câu chào đã rơi xa… Sao lòng còn quay lại?
Bến khuya mông mênh con đò nằm khắc khoải
Đôi tay gầy không vẫy nỗi đêm đen.

Xa lạ những ngày đầu tiên
Phút ngỡ ngàng chợt mất…
Con nhận ra thầy trong từng khoảnh khắc
Lời ân cần trên mái tóc hoa râm:
“Đừng vì cơm áo gạo tiền… toan tính… che thân…”
Sao quanh con những mưu mô lọc lừa cứ nhạt dần trang vở trắng?

Con muốn sống như thầy, ngẩng mặt giữa những bon chen đè nặng
Lấp lánh sắc màu viên phấn bảng tinh khôi
Con hụt hẫng kiếm tìm điều diệu kỳ như giấc mơ xa xôi
Ngày hạt nảy mầm trời mênh mông nắng đỏ
Chiếc lá nhỏ nhoi bung mình ra khỏi võ
Chợt quắt quay theo khát vọng mặt trời.

Tựa con ốc thu mình trong chiếc tổ lẻ loi
Gậm nhấm nỗi lụi tàn của những ước mơ mệt mỏi.
Con hèn nhát chối từ làm con thuyền vượt qua lời sóng gọi
Êm ả bến bờ… thuyền nhỏ gốc đầu yên.

Có phải những ánh mắt hồn nhiên, mái trường nghèo nàn… trì níu bước chân thầy ở lại?
Mảnh trăng côi heo hút tựa mảnh đời…
Con mơ thiên đàng với những vì sao xa xôi
Bay lên mãi tìm chân dung hạnh phúc.

“Đừng tự ray rứt mình trước những điều thiết thực
Bởi mùa xuân cần có mặt trời hồng”
Lời ngụy biện nghèo nàn sao lấp được nỗi bao dung
Con bỏ lại sau lưng
Những bước chân thầy lạnh run mùa nước nổi.

Con đò chòng chành
Bước con lầm lũi…
Dòng hoang vu chìm khuất cội nguồn xưa.

Tác giả: Hoàng Anh

Nguồn tin: trongnghia.info

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây