những quả chuông trời xanh
rung liên hồi phía giấc mơ mang hình hài bàn chân lấm đất
ngày nắng nha đam
con đường màu mật
tiếng dế thơm từ những cánh đồng
mẹ đánh thức tôi bằng mùi nếp mới
vươn vai ngõ sau
gặp con sông lầm lì biếng nói
mùa tự dưng biến ta thành kẻ lạ
ngơ ngác dòng trôi...
những ngày ấu thơ như quyển sách hiếm*
ta ngược về với những trang đầu
thi thoảng dăm ba cánh cò hụt hơi vào giấc ngủ
thao thiết tiếng gọi đêm sâu…
2005
Võ Mạnh Hảo
____________
* thơ Phan Nhiên Hạo
Ý kiến bạn đọc