Nhà thơ trẻ Lê Nhi Sinh năm 1988 Quê quán Nam Định Hiện tại sống và làm việc tại Hải Phòng, Hội viên Hội Văn Học Nghệ Thuật Hải Phòng Chị đã có nhiều thơ in chung và nhiều tác phẩm in báo Trung Ương và Địa Phương
Thotre.com xin trân trọng giới thiệu chùm thơ của chị.
Mưa Xuân
li ti đám mây trắng rải trên cọng bông tigon ngoài ban công làm ẩm ương lũ sẻ biếng lười ủ mình trong tổ ướt tóc ai ngồi hong mắt xa xăm hướng ngõ từng giọt tí tách gọi mùa.
những hạt mưa long lanh đêm nay rỏ nóc fibro cộng vào tôi vang khúc ca kỳ diệu khúc ca tha hương gói quê nhà phía sau đèn đường chạm đâu cũng thiếu khúc ca hát lên nấm mộ đời
từng nếp nhà xưa, từng đoá môi trườn vào tôi lênh đênh dòng Tam Bạc những con thuyền cong, những con đò cạn như những dúm mạ đọng mưa non mẹ vội cấy sau chùa...
giọt nhẹ tênh gõ mõ giữa trưa thấm vào bóng tôi cheo neo viễn xứ qua đêm nay ngày mai bung nở những nụ mầm xanh, những mảnh đời xanh
ngửa mặt lên rửa mình tôi chợt thấy một giọt nước trong veo chắt từ đám mưa nóc phố...
Phố Mùa Đông
tia nắng xuyên thủng tôi giữa lòng phố
Những gương mặt ngun ngút khói sắc thái in bóng đáy chén trà
Phố một ngày mùa đông những cái tên đường nằm co mình đếm mùa rời rạc những dòng người nhớn nhác và lũ chim thảng thốt hót trên đầu
tôi đi giữa phố mùa đông cọ thanh xuân trên mảnh đời lữ khách
xòe lòng tay ra đếm tuổi mình lỗ chỗ giọt nắng...
Ru tôi
Tôi sinh ra từ nơi gốc rạ tiếng sáo diều ru ngủ à ơi giấc mơ trưa mang hình con hạc như dáng cha nghiêng ngã một đời
tôi sinh thời cơ hàn cơn đói ước mơ bay gói sau vũng ao làng và mẹ tôi trũng sâu đuôi mắt cho tôi trôi trôi về phía đêm ngoan
tôi lớn lên như cây xuyên thủng nắng balo mang hoài bão tuổi xuân thì có dáng chị lưng cha và tóc mẹ gặn đầy cong ngăn kéo tôi đi
mấy mươi năm tôi làm người thành phố tóc thôi vương mùi bồ kết quê nhà vẫn lem luốc khi ngửi mùi rơm rạ hôm nay về làm đứa bé làng ta...!
Giấc Mơ Mang Bóng Con Diều
Lâu lắm không về lại quê cũ mơ hồ trôi xa... thấy mình giống con chim trên cây xiêm già khát tự do muốn vục mỏ bẩy cửa lồng cong sắt hướng phía mặt trời
gió heo may thốc gốc rạ mồ côi tháng ba mót hạt thóc gầy gằm nơi đụm cỏ hạt vỡ nở đoá hàn vi.
mùa vẫn rít lên đáo hạn kỳ cõng trên vai hanh mòn khuôn mẹ Tiếng thở dài rất khẽ thõng thượt đêm...
đung đưa cha đốt bấc đèn bằng giấc trưa vương mùi rơm nếp cầu Ngói, chợ Lương có biết? thành phố tôi đi không khói đốt đồng!
mênh mông bóng con diều nhỏ lững thững trôi...
* cầu Ngói, chợ Lương - địa danh Nam Định
Sắc Phố
Khi hong mình đợi chiều nhú lên tôi đi tìm mặt trời ú tim sau cánh gà nhà hát sân khấu đời bỗng dưng ồ ạt ngàn vạn tiếng rao
Bánh dậm bánh giò bánh mì que...thốc từ tim đứa quê bám phố cong gác ba ga chiếc mi ni xanh chở đầy bông cỏ và tiếng kẻng gõ lên những cánh nhạn cuối ngày
tôi đợi chiều vàng mình đổ trên vạt cây loài người vội vã chạy đi như ngày vừa tắt nắng mùi thị thành xộc lên hóp mũi rệu rão con cò lạc cơn mê cõng rơm rạ phía không người...
Tôi sẽ ngồi đếm cột đèn đường mặc phố đầy vơi sáng bừng lên gương mặt trẻ con thành thị những ứớc mơ mang sắc rực rỡ gợn trong trong ánh mắt màu xanh
u u ga cuối độc hành Cầu Đất chát chao ray cũ phố nhuộm chật gam thiếu ngủ