Chiều nghiêng, mưa rớt đôi bờ
Giữa dòng sông chảy, tình bơ vơ tình.
Ngồi nghe sâu lắng riêng mình
Đò chiều ngả bóng biết tìm nơi nao?
Lòng ơi! Bao nỗi khát khao
Thuyền về nấp bóng trăng sao lặng lờ
Tàn khuya như thể bơ vơ
Mong về mai sớm đợi chờ bến thương.
Đò về vạn ngả quê hương
Chở tình yêu đến trăm đường tơ duyên
Xua tan bao nỗi ưu phiền
Cho thuyền và bến nối liền tháng năm.
Vơi đi bao cuộc thăng trầm
Cho nhau gặp lại trăm năm bạc đầu…
Tác giả: Nguyễn Thủy
Nguồn tin: Tuyển tập ThoTre.Com
Ý kiến bạn đọc