Tôi về mằn muộn đợi trăng Bờ sông rỗng tiếng nhập nhằng bến xưa. Đã thời chẻ nắng... chen mưa... Tôi đi cứ ngỡ bốn mùa xoay theo Con đò già... buồn lặng neo Bao lần chở mảnh trăng nghèo thâm căn.
Bây giờ trăng đã đầy măng Miên man trăng mọc khắp cằn cỗi xanh Cầm tay ngọn gió mát lành Nhớ thương chừng cũng rịn thành khói mây...