Nỗi nhớ dịu êm
Đòi trả bằng khát cháy
Mưa bão lòng em
không trỗi dậy
Anh lấy gì
trả mối tình vay
Cơn mưa thoáng qua
trong cơn say
Cũng khiến lòng anh dông bão
Trái tim anh gầm gào
Cuốn em đi
Anh như loài thú đói
Sục tìm ở trên môi
Trên đồi ngực em êm ả
Rồi chỉ biết là
Khi vắng em
Nắng tàn nhanh trong mắt
Trăng non cười nghi hoặc
Anh
Chẳng biết làm gì.
Tác giả: Ngọc Đình
Nguồn tin: Tuyển tập ThoTre.Com
Ý kiến bạn đọc