Khi tôi thức dậy Bình minh đã chết Bầu trời căng nắng Nhìn thấy những dây leo nổi gân trong khu vườn nhà bên Giống những đường gân nổi trên thân bụng của chị trước ngày sinh nở Thi thoảng thằng bé đạp tôi khi khẽ chạm vào… Tiếng động êm như cơn lá nhỏ cuối thu…
Dậy muộn, Sôlô buồn giữa nắng Căn phòng đầy hoa hay dị bản cô đơn Như kẻ nhập cư bất hợp pháp Gây phiền cho tôi những ngày cuối tuần Chiếc bình đựng cát còn mang hơi biển Lạc giữa vùng đất phì nhiêu, đầy hơi thở đồng bằng Tôi từng trò chuyện với mình giữa đám đông nào đó Không cần biết lý do…
Tôi rời khỏi phòng vì tiếng kêu của lũ bọ Đó là sai lầm của tôi khi mang chúng về nhà Cũng như sai lầm với chiếc bình cát Giờ không thể bay theo ý nghĩ riêng mình.