Tôi logout khỏi một ngày mưa bão
Khi những con virus bắt đầu phát tán nỗi buồn
Chatroom chật chội không đủ chỗ để trái tim tôi nhảy múa
Đêm nay, trên blog không còn nơi trú ngụ bình yên
Người đã login vào cuộc đời tôi
Nhẹ nhàng như một cái click chuột
Người đánh sập trái tim tôi bằng email và tin nhắn
Rồi lặng lẽ logout không để lại dấu tích
Từ đó trái tim tôi nghẽn mạch yêu thương
Online đêm
Mình tôi lạc giữa bồng bềnh không gian ảo
Tự gửi cho mình một message
Vẫn không vơi bớt nỗi buồn
Làm sao format những giận hờn, yêu thương
Đôi khi tưởng dễ dàng như quên một cái nick từng có trong friendlist
Đã send email cuối cùng
Vẫn không được chút bình yên...
Tác giả: Trương Trọng Nghĩa
Ý kiến bạn đọc