bao nhiêu sợi tóc cho bấy nhiêu đêm
mơ
đích đến của những lần mong nhớ
anh mong manh như sương khói buông mành
thôi đừng làm đau em nữa
một đêm.
Một ngày.
Vạn đêm.
Vạn ngày.
anh thừa hiểu, mà, phải không?
"Đừng xa em đêm nay khi bóng trăng qua hàng cây..."
Đừng xa em.
Đừng xa em.
Đừng xa em.
Ngôn ngữ chơi trò ú tim
khi em cần người đàn ông đang nắm trong tay hơi thở
nên chẳng dễ gì anh hiểu
điều giản dị nhất trong em.
Tác giả: Ngô Thị Thanh Vân
Ý kiến bạn đọc