ôi cái xác không hồn
nhẹ bẫng
đã từng chối bỏ bao lần
hơn một lần phủ định mình
em mài mòi suy tư bằng ý nghĩ lạ lùng kì quặc
thoát khỏi trăm nghìn sự rủ rê mời mọc
dối lừa
vỏ bọc chôn vùi quá khứ
nóng ran nham thạch phun trào
em hừng hực điều tưởng rằng cũ kỹ
để như ngọn nến
được cháy một lần trong đêm thẳm sâu
ngày mai
em là chú ve con của mười tám năm chôn vùi tiếng hát
tấu lên khúc ca trong trẻo
mạch đập khơi nguồn thác lũ
bật tung.
Tác giả: Ngô Thị Thanh Vân
Ý kiến bạn đọc