Tôi rời khỏi nhà tìm một điều mới mẻ
trong từng chuyển động quanh mình
Gió đẩy người tràn qua mọi bến bờ, qua mùa đông giá lạnh
dựng lên vẻ đẹp cho những dòng sông
làm nỗi cô đơn quên niềm kiêu hãnh
chuyển động theo từng lớp tro tàn
Như có bầy trẻ giỡn đùa trên cánh đồng mây
lau nhau thế kỷ
mang mùa xuân vào trái tim mỗi người
ánh sáng không cần đôi chân của gió
đến trăm miền xa xôi
Một ngày dối mẹ, rời khỏi ngôi nhà
ánh sáng phủ lên ta tình yêu lặng lẽ
hồn nhiên không nói
Ta bước vào đêm
bằng sức mạnh của người…
Tác giả: Võ Mạnh Hảo
Ý kiến bạn đọc