Trăng đi qua dựng cả giấc em say
Tiếng thạch sùng bám kèo nhà chậc lưỡi
Hương ngọc lan quấn quýt chân dong ruổi
Khoan nhặt xa gần
Đuổi bắt thuở hoang vu.
Cây thất tình buồn hắt hiu đứng rũ
Dọc bờ sông dấu môi mọng nụ cười
Mùa thương cạn vóc ngày nghiêng hoài niệm
Ve vuốt bờ tường
Tràn trụa trăng suông.
Chuồn chuồn ngậm nắng vào kẽ lá
Cắn rốn mơ khuya bơi nát mộng nghê thường
Đốt lời ru thắp ngàn mưa phố
Hào phóng đời
Trăng chếch choáng gõ canh qua…
Tác giả: Huỳnh Thúy Kiều
Ý kiến bạn đọc