khẽ gọi những giấc mơ về
từ phía ấy
bình yên
thấy một nỗi đau hồng má em rất thật
tôi nhớ về ánh mắt người đợi chờ một buổi chiều
không thể tìm nhau trong lòng phố
câu chuyện bắt đầu bằng một mùa lá rơi
tháng giêng
với bầy chim sẻ nâu
nhặt nắng trước hiên nhà
sợ vấp phải bóng mình
lá xoay mặt sóng
tôi bước đi và dừng lại
hứng giọt sương đầu tiên vừa mở mắt nhìn
em đã thắp lên điều gì giữa bình minh
mà tôi xao xác cả vùng trời cỏ mượt
chỉ có thể nhìn nhau và gọi tên bằng ánh mắt
chỉ có thể tìm nhau và hát bằng bàn tay
thành phố của chúng ta
ngút ngát tháng ngày đắm say
tháng giêng trở về để yêu và sống.
Tác giả: Nguyễn Đức Phú Thọ
Ý kiến bạn đọc