Dâng cao mãi
cao mãi
là ngọn gió đồng
và nước mắt đang rỉ ra từ ngọn núi lớn trước mặt
lấp lánh lấp lánh hạnh phúc và khổ đau chan chứa
bầy trâu mộng, bò tót và ngựa hoang đang lũng thững qua vòm họng cá sấu
chó sói gầm gừ quanh khúc xương đêm
Ánh sáng như nàng con gái đẹp
diệu kỳ cất tiếng nói
vang trên mặt nước
bay ra từ những bông hoa trên cánh đồng
Và khi ánh sáng thị hiện trên những gương mặt đầm đìa niềm tin mặt trời
một ngày mới nở rộ
Trên đôi vú ánh sáng
nồng nàn hơi thở ban mai
chúng ta như những đứa trẻ sơ sinh thèm khát
bú sữa mẹ…
Tác giả: Nguyễn Thánh Ngã
Ý kiến bạn đọc