Ngày đi chậm
khoét sâu bàn chân du mục
Đã nhiều lần
chiếc xe nằm chỏng cọng đung đưa
bộ mặt cũ đã mòn rơ
người đàn ông xô bóng qua chiều
bỏ quên mình sau trò đùa man dại
bàn tay ngửa
xoay tròn bẹ nón rách lẳng quai
xuống phố
sủi tăm trong đáy cốc
mơn trớn say
Đời khuya
đường về thẳm lối
trên chạng ba phủ rêu sần sùi trơ dáng
trượt dài
mùi thơm nóng từng lời rao
chong lên
Sớm mai
chùm hoa leo quanh chiếc vòng
hở hang con mắt
thơ đã thức vẫy đêm dài
tức tưởi gồng lên
ánh chớp cuối mùa
ngoi ngóp đáy sông quê
Tác giả: Lê Vĩnh Thái
Ý kiến bạn đọc