tiếng khóc của phiên bản mới chào đời ném tôi vào xa lắc nhiều ngày, tháng, năm đầy như nỗi nhớ của con thiêu thân lao đầu vào lửa tìm ảo ảnh hào quang thời quên lãng chân lý ẩm mốc trăng mờ tỏ cũng là trăng... nhiều khi chân đạp lên chân buộc tên mình ném vào tháng ngày cũ rích giếng sâu không vang tiếng dội tôi chẳng thấy tôi...
nhiều đêm, trước gương soi chiếc mặt rách in đầy hèn nhát câu nói ngông cuồng chờ chực, rượu vào mà chẳng thể thốt ra những đống vỏ chai chất đầy hơn tuổi lớp lớp chen nhau dày đặc hơn tên ngước mặt nhìn lên, ba mấy tuổi thấy trời còn xanh lắm nhiều khi về ngồi dưới chân thánh thể một chớp hào quang vạch qua thăng trầm vang như gió bão thấy truột tay mình một chiếc lá xanh...