câu thơ là cái chong chóng
xoay tít tôi chiều cả gió
chao đảo một vùng bình yên con chữ
nhảy nhót lên bữa tiệc dư thừa
tôi đã mặc cả với sóng
sóng là tôi. Và ngược lại
giới hạn tôi chật hẹp
sóng tung mình gào thét biển khơi
Chiều nay biển động
ngàn con sóng đua nhau dồn đuổi
vẫn những tị nạnh ghen hờn
may là sự mặc cả không thành
tôi ngồi với câu thơ. Bật khóc.
Tác giả: Ngô Thị Thanh Vân
Ý kiến bạn đọc