Tới thành Đại La Rồng vàng bay lên Thế đất tựa sơn đạp thủy, Đồng ruộng phì nhiêu Tiến, lui, công, thủ Dân đông đúc Khí tiết đủ bốn mùa Chính là đất Đế Vương vẫy vùng dựng nghiệp Lý Thái Tổ Viết chiếu dời đô. Việt Nam từ đó Kinh kỳ Thăng Long.
Một nghìn năm sau Thành Hà Nội Dưới một mét hai lăm Còn nghe tiếng lách cách thợ chạm, thợ xây thời Lý - Trần - Lê Khắc hình hoa văn Tảng đá kê chân cột, Đầu rồng gốm gác mái điện Kính Thiên, gạch Đại Việt nung đỏ trong lửa hồng dựng nước.
Lịch sử không lặp đi lặp lại Mà đi về phía trước, Tầng này phủ lên tầng kia, Tầng sáng trong thanh bạch Tầng bùn đen, phù sa. Chuỗi dài thời gian dựng xây, giữ nước.
Ông cha mở bờ cõi Cháu con gìn giữ vẹn tròn? Nói và làm không để thẹn với lòng! Hãy từ nền móng thành quách mới khai quậmà vươn lên, phải tìm đâu xa lạ!
Tháp bút vẽ lên trời họa đồ Tổ Quốc Nước hồ thanh thủy xanh mơ, Soi bóng đồng hồ điểm thời gian hun hút chạy Hàng liễu kia buồn gì, sao không bày tỏ cùng ai?
Nhóm học trò xúm trong ngõ nhỏ Xem ông già viết thư pháp mừng xuân. Chín gốc lộc vừng hoa đỏ bừng lên Ban lộc mọi gia đình dân Việt.
Âm vang trống trận ngàn năm Kéo lịch sử oai hùng sống lại Tâm linh Linh ứng bao triều đại, Thăng Long - Hà Nội thiên niên Hào hùng - son phấn - hào hoa Xanh đỏ ánh laze hiện đại Hà Nội cuồng nhiệt, Hà Nội trầm tư.
Các cụ rùa vàng đã bao nhiêu tuổi? Vẫn cần cù báo trước buồn vui.
Hồ Gươm ơi Đã ngàn năm rồi nhưng nước của người vẫn xanh vời vợi... Như Thăng Long - Hà Nội Nơi niềm tin từ triệu trái tim hầm hập lửa hồng Dân tộc Việt của tôi.