Cái giếng nước nhà tôi không là bầu trời của chú ếch
Những tháng năm xưa nhờ nó tôi lớn khôn
Cái giếng vào ca dao nhẹ nhàng và sang phết
Mẹ tuy chân quê mà giếng nước rất linh hồn
Kí ức theo tôi đậu và tứa bay tứ xứ
Những buổi nắng trưa xuống biển lên rừng
Nay trở lại nghe chuyện buồn đời giếng
Hỏi khắp bao la nên khóc hay mừng?
Tác giả: Đồng Chuông Tử
Ý kiến bạn đọc