Vũ khúc

Thứ hai - 12/07/2010 22:56
Vũ khúc
Lồng lộng đàn ngựa hoang
gió thốc vào em niềm kiêu hãnh
như hoa biết phải vàng hơn nữa
như nụ hôn đêm òa vỡ
như vòng tay run. Ngợp thở
như anh.

Nhu mì em con gái
nhẹ nhàng những vòng cong khỏa lấp
cơn khát thủy tinh rộn ràng khua
vũ điệu lưỡi. Mềm như làn mây anh quàng lên cổ
trong mỗi cơn say.

Em nói lời gió.
Lời mây.
Lời của dòng sông không trôi về biển
Mà ngược núi tìm nhau.

Bức tranh đêm
anh vẽ miền hoang sơ cổ tích
bằng mắt môi, hơi thở nồng nàn
lồng lộng đàn ngựa hoang tung vó
ngả nghiêng một cõi nhân gian!

Tác giả: Ngô Thị Thanh Vân


 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Cùng một tác giả

 

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

 

Những tin cũ hơn

Bản quyền thuộc về @ Thơ Trẻ