Ngày trở về tôi như đứa trẻ lần đầu đi xa
Rụt rè với đôi bàn chân đất
Những ngày bước thấp, bước cao trên mặt ruộng nứt nẻ chỉ còn trơ rạ
Nhớ mùi khói đốt đồng và vị ngọt cọng cỏ gà xưa.
Tuổi thơ tôi - chú dế đi hoang bỏ cánh đồng cỏ cháy
Dòng sông với những hạt phù sa mắc cạn
Giấc ngủ mê in dấu hình hài
Đi qua tuổi thơ
Bàn chân còn bám đầy vết phèn nâu đỏ
Tôi - gã cà cuống còn nợ thân cây lúa
Đau đáu giấc mơ đồng bằng
Thấp thoáng bóng mùa trôi...
Ngày trở về hăm hở như lúc ra đi
Đàn vịt xiêm nhìn tôi mắt xoe tròn ngơ ngác
Con gà mái cục ta cục tác
Gáo nước mưa ngọt lịm buổi trưa hè
Cánh diều giấy mắc cạn ngọn tre
Căn gác cũ từng đàn nhện giăng ngang nỗi nhớ.
Ngày trở về như chưa từng có lúc đi xa...
Tác giả: Trương Trọng Nghĩa
Ý kiến bạn đọc