gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
cởi trần lăn lóc tắm mưa
trưa trưa mắc võng lưng trời
đung đưa tréo chân đã đời hương dại
nghe gà trống xuống giọng tỉ tê gà mái
hung hăng bò ụ động đực phá chuồng
chiều chiều quạ đói gọi diều
lùa cơm nguội ba trăng
chan hương ngò mắm cái
ọc gáo nước giếng trong
ngửa cổ tưng tưng mấy nhịp bài chòi…
gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió
bay về mái tranh vách đất của mẹ
tụ tập bạn bè
mũ rơm áo dừa phong tướng phong vương
cầm roi thúc bò cờ lau đánh trận
những đêm mùa xanh ngực nở dậy thì
băng băng đạp xe vượt đồng sình cỏ lác
vượt bầu sen bầu súng
hôn lên đôi mắt rụt rè thôn nữ của em
hôn lên đôi môi nứt nẻ ruộng hạn của em
hôn lên bầu vú thơm rơm rạ của em
hôn đến tận cùng con gái quê mùa của em
như Chí Phèo ngấu nghiến da thịt trong veo Thị Nở
vườn chuối nhà em đua nhau trỗ buồng ra trái
những câu thơ không phấn son ngạo nghễ chào đời
gục đầu lên máy vi tính
tôi thèm đứt ruột
được làm ngọn gió không đồng phục
không điện thoại
không internet
bay về mái tranh vách đất của mẹ
bay về phía vô danh
bay về phía vô thanh
bay về phía vô manh
bay về phía vô tặc
hoá con sáo sậu bước thấp bước cao bập bẹ nói cười… cặc… cặc… cặc
hoá con mèo mun tung tẳng tung tăng tự do ỉa… đái… khắp vườn
hoá con cóc hiền triết bó gối im ỉm ìm im lắng nghe
trên những gò hoang hoàng hôn hoa dại khẽ hương
trong mỗi ngôi nhà nửa đêm chõng tre kẽo kà kẽo kẹt
mặt trời khát khao mỏi mắt căng mình rình rập
ngượng ngịu
cười
toả năng lượng giới tính
bình minh
ngọn gió ngang tàng
mang đầy những tiếng khóc tự do trẻ thơ
mang đầy những cơn đau hy vọng thiếu phụ mùa sinh nở
mang cả những tiếng chim trinh nữ hoá thân từ muôn kiếp trước
rẽ nắng ban mai
đi về phía không lối mòn nguyên thuỷ những giấc mơ
Tác giả: Phan Hoàng
Ý kiến bạn đọc