Sự kiêu hãnh trong em ngang với những nụ cười
Nên chẳng thể mượn bờ vai anh để làm thành điểm tựa
Dẫu nhiều đếm vật vờ trong giấc mơ sấp - ngửa
Vẫn tự hứa với lòng: “Phải tự mình thắp đuốc mà đi lên”
Bởi thế nên
Em vẫn tự dỗ mình khi em buồn , em khóc
Vẫn tự bước đi trên con đường mênh mông không vòng tay sâu rộng
Vẫn sống
Vẫn mơ
Vẫn chở con thuyền chứa niềm tin, hy vọng
Dẫu sóng đôi lần
quá mạnh
giữa màn đêm…
Tác giả: Hoàng Yến Anh
Ý kiến bạn đọc