Đêm Cô Tô - Thơ Lương Kim Phương
Trong căn nhà gỗ
có những viên cuội trắng âm thầm
em nói gì mà anh không nghe thấy
khi ta bên nhau trong đêm
Ngọn đèn thắp anh
chiếc lá thông ghé vào khung cửa
xâu gai có thể khiến anh tứa máu
em đó em
Lặng thinh những rừng chõi nguyên sinh
lặng thinh cả những chiếc lá lìa cành
có thể ngày mai rời khỏi nơi này
mình không còn yêu nhau
Sâu một giấc chiêm bao
muống biển em phủ đầy thân thể anh như dây leo quấn quanh đêm
ngoài kia mùa thu
xanh đầy ảo vọng
khi nào em qua anh
Bãi biển một ngày vắng dấu chân
em mùa đông tìm anh...
Tác giả: Lương Kim Phương