Đàn khỉ đu mình trên thân tràm nguyên vóc thuở khai sinh
Vuông nước lợ tôm ngoi đầu rỉa ngọt bùi đất mới
Bước chân Lạc Long Quân cùng năm mươi người con đốt rừng rực ngọn lửa Việt
Cửu Long ơi! Mũi tàu rạch sóng gió vươn xa
Châu thổ bồi thơm từng nhánh sông con
Ta nâng niu gặt chín vàng ruộng rẫy
Dưới hố bom xưa cá thác lác còm lăn tăn hớp bọt
Rừng đước âm thầm cắm quả mọc rễ non
Thanh vọng đàn bầu nhả nốt đồng bằng vào phì nhiêu hạt lúa
Dang tay giữa chốn này uống cho thỏa giọt quê
Mây Cửu Long lót nắng hứng mưa về
Bông dừa nước rung trắng chiều chấm mắm…
Lũ ba khía vui vầy khua càng xung trận mạc
Còng gió giật mình thở hắt toát mồ hôi
Thương lắm tình phù sa sữa mẹ nuôi đời
Bầy ong say mê tìm mật
Sông Tiền sông Hậu ruột rà mặn ngọt
Gió trèo lên Bảy Núi mơ quán dốc đón chú Cuội ấu thơ
Thức dậy Cửu Long ơi! Xao xuyến mấy nhịp bờ
Chèo khuấy nước dâng đỏ lèn đôi hố mắt
Khóc bên lở nuốt đất chìm mất hút
Con nước ròng dấu chín cửa còn in…
Tác giả: Huỳnh Thúy Kiều
Ý kiến bạn đọc