Từ cánh đồng tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên…

Thứ ba - 10/08/2010 11:20 2.654 0

Từ cánh đồng tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên…

Trong trứng nước mẹ Âu Cơ đã dắt tôi đi qua những rừng dừa bãi lau, rẫy mía
Bì bõm lội qua máu đất trước khi chào đời
Ruộng quê mình đâu cơ hàn nắng nhác
Lằn roi xước lưng buổi cưỡi trâu vẫy tuổi thơ về…

Mây trái vụ. Gió rụng xuống mùa lảo đảo
Ốc thiêm thiếp nằm che hạt giống chờ ông cóc gọi mưa
Quả bầu căng - tôi nghe từng mùi thớ đất
Từ cánh đồng tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên…

Chim bói cá thò mỏ dài khuấy nước
Câu ca dao vớt con vịt chết chìm vịn bờ đê
Bầu trời đẻ nghìn vì sao xa nhấp nháy
Hoa cỏ may ngồi buồn nhớ gấu áo mẹ xưa

Dấu chân băng qua dấu chân trở lại theo mùa
Xứ cồn ngập lợ xanh màu xanh cây trái
Đêm chợ nổi Phụng Hiệp, ồn ào Ngã Bảy
Lắc lư với nhịp chèo, bẹo câu vọng cổ ngược xuôi

Quẫy bụng mẹ Âu Cơ, tôi lớn lên. Miền vô thức ngủ vùi
Chín mươi chín anh chị em đang vác cày, bừa, đuổi tôm, bắt tép
Nỗi đau xếp hàng phía trước
Mồ hôi cha Lạc Long Quân rơi tưới lá mạ non ngậm sữa dậy thì…

Từ cánh đồng tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên
Theo ngày hè oi nồng dế hát
Thu đi qua là khoảng chiều len sương bãng lãng
Củ co ngọt bùi sau cơn bấc sớm choàng qua vai

Đông rón rén nhón gót rơm
Cá lóc nhảy hầm đội lửa giẫy cười
Tháng chạp thơm bay theo làn hương bánh phồng mẹ đang quết
Chú heo cỏ ù ì mơ khóc đợi chồi xuân

Thậm thịch tiếng chạy mùa bên bếp than hồng
Bà móm mém cắn môi trầu kẻ chỉ
Hóa giấc rồng. Châu thổ đang cõng vàng lúa khỏa trôi đêm đen mụ mị
Từ cánh đồng tôi đã cất tiếng khóc đầu tiên…

Tác giả: Huỳnh Thúy Kiều

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây