Chùm thơ nhà giáo

Thứ ba - 17/11/2009 10:54 3.992 0

Chùm thơ nhà giáo

Trên mọi miền đất nước, những người thầy viết bài giảng lên bảng và âm thầm ghi thơ mình vào các trang sổ tay. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, Thơ Trẻ xin giới thiệu ba giọng thơ khác nhau. Thầy Nguyễn Thanh Xuân (THPT Thủ Khoa Huân, Tiền Giang) cả nghĩ trong tầng tầng hình ảnh. Thầy  Nguyễn  Ngọc  Tân  (THPT Trần Văn Thời, huyện Trần Văn Thời, tỉnh Cà Mau)  ghìm nén cảm xúc, gọt câu, cắt khổ trong khi thầy Nguyễn Giang San (THPT Thiên Hộ Dương, Đồng Tháp) trải lòng mình trong điệu lục bát mềm như câu vọng cổ đất phương Nam… (Trần Quốc Toàn)

HẠT NẮNG ĐẦU TIÊN

Hạt nắng đầu tiên
Không phải mặt trời gieo xuống bên thềm
Hạt nắng đầu tiên
Từ tay mẹ tôi nhóm lên ánh lửa
Lọt qua cánh cửa
Thức tôi từ canh năm
Hạt nắng đầu tiên
Không nô đùa ở biệt thự giàu sang
Hạt nắng đầu tiên
Nhịp điệu đong đưa đòn gánh tre ướt đẫm
Chị tôi ngày não cũng mang rau vào phố chợ
Chắt chiu những đồng tiền
Tươm tướp mồ hôi
Bình minh chẳng sáng tự  tầng cao
Bình minh đến từ  nơi nào thấp nhất
Nơi u tối cuộc đời
Những phận người cơ  cực
Những ai thức dậy trước mặt trời
Nhẹ nhàng gieo hạt nắng đầu tiên
Bình minh từ nơi mặt  đất
Những mặt trời - trái tim.

Nguyễn Thanh Xuân
  
 
MÙA KHÔ DA DIẾT
      
Ngột ngạt những chiều mùa khô tươm nắng
Gió chả ham quẫy đuôi trên mặt sóng
Nước chưa kịp trong con nước đồng bằng
 
Gió đang về hay lang bạt nơi đâu?
Cho hàng cây đứng im xơ xác gọi
Nhớ nhau chi ngầy ngật váng đầu!

Năm anh về mùa cũng khô mênh mông
Căn phòng em nắng vàng say mê thổi
Nụ anh cười mênh mang như sông…
 
Em gói mùa khô trong vẹn nguyên chữ đợi
Bao mùa khô ra đi mấy mùa khô trở lại
Chỉ mình em khắc khoải giống như mùa!..             

Anh ạ! làm sao gỡ bỏ được chữ mong
Hoa nắng bủa vây mùa khô ngột ngạt
Hơi nóng chiều nay ai thả đến ngộp lòng?
 
Anh không về mùa lại vẫn khô cong…
Căn phòng em chật nặng mùi gió biển
Thổi qua lòng nhà rin rít rỗng không…

Cà Mau mùa khô 2009
Nguyễn Ngọc Tân 
                         

BỎ LẠI SAU LƯNG
                           Tặng Minh Chánh

Thôi đành bỏ  lại sau lưng
Một mùa hoa của lưng chừng tuổi xanh
Nắng mưa rát mặt thị  thành
Đêm nằm úp ngực dỗ dành chiêm bao
Thư về  hẹn lại mùa sau
Nương theo lối gió  tặng nhau cánh diều
Bao nhiêu hờn dỗi thương yêu
Cũng xin tích tụ mây chiều và  rơi!
Qua sông Hậu một mình thôi
Mà nghe sóng vỗ  khôn nguôi mạn thuyền
Giọt mưa nào chẳng bay nghiêng
Mắc gì ta cứ  chung chiêng với mình?
Mai sau qua hết gập ghình
Ta về soi lại tóc mình đầy sương
Bông hoa ngày cũ còn hương?
Tình em ngày cũ còn vương vấn lòng?
Thôi đành bỏ lại dòng sông!...

Nguyễn Giang San

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Ý kiến bạn đọc


Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây