Tôi cười khóc chuyện đa mang
Bờ yêu vừa nắng, mưa ngàn lướt qua…
Cỏ buồn vấp giọt sương sa
Vịn tay sợi gió ướt nhòa mắt cay.
Cuộn vào kén tóc đêm nay
Một quên một nhớ một đầy đam mê.
Nghiêng xô một nửa vọng về
Lời yêu hóa khói xưa quê lên trời…
Tác giả: Nguyễn Đức Phú Thọ
Ý kiến bạn đọc