gió bấc mùa này thổi buốt tái tóc pha sương
ngực phù sa đẫm hương bùn anh cứ nhấm nháp từng nhịp đập
và em sẽ chẳng đi lạc con đường trăng khuyết tới hừng đông
dắt tay con về qua cầu chiều nắng
rụng đầu vườn vàng lá mo cau
gieo thương nhớ vào ngày thiếu nữ
em tìm em trong mắt con
anh tít tắp xa để sông hoài trôi hoa dập dờn xuôi đêm khóc
giấc ngủ con thơm hương bưởi em gội tóc cuối ngày
sao anh không về hôn mặt ruộng tím lục bình trôi
để em giấu anh vào chiều, vào ngực em oi khói bếp?
âm vang nhớ đìu hiu tan nhanh sau dốc vắng
chạm phía buồn mới nghe rõ tiếng đơn côi
và vụn vỡ như chừng đang rơi xuống
không gian bầm rối cỏ liếm thời gian
đừng như lá. Rũ mà chi?
mùa chưa khép
dắt con vào chiều
em tìm anh nơi đâu?
Tác giả: Huỳnh Thúy Kiều
Ý kiến bạn đọc