Dấu khuya còn hằn lên vết xước
Gối hư vô khóc kiệt mấy phương buồn
Tàn chén cũ
Đường về thu cuối nẻo
Đông nhiệm mầu hoang phí triệu đóa hôn
Thương quá dịu dàng anh níu tay xa
Trời Hà Nội mềm lòng Cổ Ngư hoa sữa
Gọi tên em
Gọi tên em líu giọng
Đơn chiếc bờ vai khuyết hẹn góc mong chờ
Bàn chân lạc lối chiều chuyển gió
Giọt guitar sầu xâm thực vách thời gian
Chiêm bao bóng mình biết làm sao đếm tuổi
Vỡ pha lê
Cứa rách chảy hương trời!
Tác giả: Huỳnh Thúy Kiều
Ý kiến bạn đọc