Anh một đời lận đận 
Vợ quê đàn con thơ 
Chữ nghĩa xưa trôi cả 
Theo con nước tràn bờ
Có mấy con cá bự 
Đem về biếu cha già 
Cọc cạch xe đạp cũ 
Nắng cháy đường xa xa
Ta mòn tay thơ phú 
Nắng không tới lưng trần 
Về thăm cha tay trắng 
Nhìn anh mà rưng rưng
Vẫn cái cười hào sảng 
Anh khen thơ em mình 
Nhà ta nhờ có chú 
Con cháu phần hiển vinh
Tay nâng chung rượu nhạt 
Nghe đắng cả tim mình 
Anh biết đâu thơ phú 
Chợ đời giờ rẻ khinh
Bao năm hao giấy mực 
Vợ con vẫn nhọc nhằn 
Thơ nào nói hết được 
Cái nghĩa tình trăm năm
Chiều nay ngồi uống rượu 
Mái nhà xưa năm nào 
Anh em đường phiêu bạt 
Hội ngộ nào biết đâu
Tiễn anh về nơi ấy 
Ta nhìn theo ngậm ngùi 
Chiều ngã vàng trang giấy 
Bóng một mình ta trôi. 
Tác giả: Mã số C154
Ý kiến bạn đọc