Bạn chôn nhau cắt rún miệt đồng bằng 
Quen mùi rượu đế, chê vị bia nhạt thếch 
Cứ nghe tiếng “khà” sau một ly vừa cạn 
Sẽ thấy ngay khí chất anh hùng
Bạn biết hết thuộc tính từng loại giống 
                  nhớ rõ từng ngày cây trái ra hoa 
Vụ đông xuân năng suất thế nào 
                 ngày giáp hạt trồng cây gì xen kẽ 
Chẳng mơ ước gì nhiều chỉ mong trúng mùa 
                      được cơm no áo ấm 
Đàn em thơ khăn quàng đỏ đến trường
Bạn có cô người yêu nhà cách gian đồng 
Vọng cổ ca muồi 
             lúa cắt hết công chưa đứng bóng 
Họ gặp gỡ đúng vào mùa nước ngập 
Hiểu thấu lòng nhau qua bao vất vả, lo toan
Khi đất nước cần bạn lập tức lên đường 
Cầm súng cũng gọn gàng như cầm leng, cầm phảng 
Ném lựu đạn trúng đích 
          hư sạ lúa biết chỗ dày, chỗ mỏng 
Một chân để lại chiến trường 
             chỉ chút cười buồn như đứng trước vụ lúa thất thu
Bạn trở về với chiếc nạng bên chân 
Cô thôn nữ khóc mà mắt long lanh hạnh phúc 
Gặp lại thửa ruộng xưa 
             như gặp người tình suốt đời chung thuỷ 
Bạn lại sáng ra đồng phanh ngực đón gió mùa 
                                    nghe hạt lúa lớn lên
Mỗi khi ngà ngà bạn lại cất giọng ngân nga 
"Tình anh bán chiếu" được lặp đi, lặp lại 
Vậy đó bạn! Người đồng bằng cực kỳ đơn giản 
Sống - yêu thương - cống hiến hết mình.