Ta biết hồn người không về kịp 
Cùng ta uống cạn hết ly này 
Rượu cay như thể là nước mắt 
Chắt biết bao giờ cho hết đây?! 
Cũng bởi chọn nhầm đời thơ phú 
Đến nỗi đưa ma chẳng mái nhà 
Thi hữu phu nhân - chừng hóa đá 
Vọng phu hề! Vọng cố nhân… 
Thấm thoát tròn năm mà không biết 
Nhắc bạn nhớ ra bạn mất rồi 
Còn biết bao điều chưa nói kịp 
Độc ẩm hề! rượu chát bờ môi 
Thấm thoát rồi mai rồi mốt nữa 
Biết nỗi nhớ nầy còn nhớ không? 
Người đời vốn dĩ vô tình lắm 
Ai nhớ làm gì cỏ úa ven sông! 
Một năm bạn bỏ đi lặng lẽ 
Nhẹ tựa tiếng lá rơi nửa chừng 
Quê nhà lâu quá chưa về được 
Chắc hẳn chuyến nầy sẽ thảnh thơi 
Thấm thoát tròn năm rồi Đường ơi! 
Ta biết hồn ngươi lỡ hẹn rồi. 
Tác giả: Mã số C150
Ý kiến bạn đọc