Đêm nay anh cũng gác... 
Trên phần đất hương hỏa ông cha để lại 
Trên quê hương cù lao phù sa bồi đắp bao năm nên bờ nên bãi 
Nghe trong gió, mía trổ cờ xao xác - nỗi lo rớt giá/ nỗi lo rớt chữ đường/ 
nỗi lo nợ nần - sau mùa thu hoạch. 
Trận chiến kinh tế không có bản đồ hành quân 
Anh lạc lối giữa mê trận quy luật cung cầu, hoa mắt bởi hằng hà 
tên các loại phân bón, thuốc trừ sâu. 
Anh cô độc trong sa mạc tư duy của lối làm ăn, canh tác cũ 
Anh mò mẫm tìm hướng đi, tìm cách đánh theo kiểu riêng của mình 
Bằng ý chí, bằng trái tim người lính.
*
Nhà thơ - đã/ đang/ sẽ - còn ăn hạt gạo của nông dân 
Mê mải đọc/ tìm những phương pháp mới, lối viết mới 
Hối hả đi/ khám phá những đề tài mới, những nhân tố mới, những vùng đất mới 
Miệt mài cày xới/ trên cánh đồng chữ ngày ngày đợi chờ một phút thăng hoa 
hóa thân vào thơ bằng những cảm xúc tươi mới roi rói sự sống 
Anh sợ không còn thời gian, không còn sức khỏe, không còn cảm hứng sáng tạo Anh sợ lặp lại người khác, lặp lại chính mình 
Lại càng sợ hơn rơi vào vòng xoáy phù phiếm hào hoa của những 
trường phái, trào lưu ồn ào giả hiệu 
Và anh mê mải đọc, hối hả đi, miệt mài viết không ngừng.
*
Bất chợt một ngày diệu kỳ 
Trang bản thảo của nhà thơ xuất hiện chân dung người nông dân 
tùy thời làm lính 
Qua bản thảo của nhà thơ ta mới hay đất của người nông dân bây giờ 
không chỉ có cây mía đơn điệu trổ cờ trắng màu hiu quạnh 
Mà có cả hương nhãn đầu mùa, có lúc lỉu bưởi da xanh 
Có vi vu tiếng bay đàn ong nuôi lấy mật 
Bao khổ cực nhọc nhằn cùng với đất 
Anh tìm ra hướng đi trong thế trận chuyển dịch cơ cấu cây trồng 
Người nông dân xây nhà, sắm xe, đón nhà thơ bằng rượu phấn hoa 
pha mật ong nguyên chất. 
Cây bút và cái cày gặp nhau 
Người nông dân đi dự Đại hội nông dân sản xuất kinh doanh giỏi toàn quốc 
Nhà thơ đoạt giải cao nhờ bài thơ có người nông dân lấm lem mùi bùn đất. 
Khi cảm xúc chín mùi bùn đất hóa thành thơ!
*
Người nông dân 
Quen là lính tác chiến cùng đồng đội 
Anh không muốn cô đơn làm giàu có riêng mình 
Anh muốn người dân cù lao cũng như anh thay đổi 
Anh lao vào cuộc chiến của tư duy 
Có gì giống và khác nhau giữa trang giấy trắng tinh và mặt đất bùn nâu 
Giữa cái cày và ngòi bút 
Giữa nếp nhăn trong trái tim nhạy cảm dễ vỡ của nhà thơ và giọt mồ hôi lăn 
  trên gương mặt sạm đen của người nông dân chảy thấm vào mặt đất 
Khi cái giống và khác nhau không còn ranh giới 
Mầm cuộc sống sinh sôi
*
Lâu rồi họ không gặp lại nhau 
Cuộc đời bảo người nông dân: 
Nhà thơ còn bận đi tìm cái mới 
Anh cũ rồi họ không gặp anh đâu! 
Người nông dân nhớ nhà thơ nỗi nhớ người yêu xa cách 
Người nông dân yêu nhà thơ như yêu anh em ruột 
Nhà thơ kính người nông dân như bậc thầy cuộc sống 
Nhà thơ đến một lần là đi biền biệt.
Đêm nay 
Người nông dân mổ cò trên bàn phím 
Thấy bài thơ viết về mình trên một Website 
Trên Blog của mình anh viết: 
Tôi luôn cố hết sức làm mới mình để gặp lại nhà thơ.